Sài-gòn, một hôm gió lộng 20.
gió…
Nghe gió reo trên triền sóng,
nô đùa, ca hòa, vẫy chào
đoàn thuyền giăng cánh ra khơi.
Nghe gió reo vang đồng xanh
lúa về, hát cười, đón mừng
lữ khách muôn phương trở về.
Gió mơn man đùa tóc em
gió hôn nhẹ bờ môi em
gió nâng niu gót sen hồng
gió đưa em về bên anh.
Gió say sưa hát câu ru,
gió nồng say “chao” duyên đời
gió hoan ca rồi ngân nga
gió đưa em vào đời anh.
Nghe gió reo trên đồi cao,
xanh rì, êm đềm, tuổi hồng
thảo nguyên đưa kí ức về.
Nghe gió reo giữa miền cát,
xa mờ, cuối trời, mãi chờ
người con xa xứ trở về.